BẤT AN
Bạn ghét cảm giác này. Cảm giác loay hoay giữa một đống tức giận, buồn phiền. Rằng cuộc đời bạn là một mớ lùng nhùng và cần sắp xếp lại. Nhưng khi nào? Bao giờ và như thế nào? Có lẽ, nên bắt đầu từ vài hành động nhỏ nhặt như giặt quần áo hoặc quét nhà. Có lẽ bạn thiếu ngủ. Bạn sợ cảm giác có một việc gì đó phải làm mà bạn đã quên mất tiêu và bất thần trong bóng tối, nó lao ra, ngoạm chặt, bám riết, dày vò. Ở đâu ra cái cảm giác lo âu đầy bất an này? Mọi việc dường như đều không hiệu quả, có phải vậy không? Trời đã bắt đầu hửng. Dù nhìn ra cửa kính vẫn còn mờ mờ sương mù. Bạn ngồi trong phòng sách, chân lạnh, đầu rỗng, nghĩ, đời thật buồn. Ờ, đời cơ bản là buồn, nhưng tại sao chứ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét