LỜI NGHÌN NĂM HAY
LỜI CỎ?
LỜI NGHÌN NĂM
(Thạch Quỳ)
Nghìn năm mưa đã từng mưa
Thấm vào viên sỏi hay chưa thấm
vào?
Nghìn năm vẫn nắng gió Lào
Quay cuồng lốc bụi trước rào
nhà tôi?
Nghìn năm còn nữa hay thôi
Những người mong nhớ, những
người ngóng trông...
Nghìn năm biết có còn không
Hoa trên đá, phấn trên thông
ghẹo người?
Tháng năm lần lựa đắp bồi
Lặng im để cỏ, nói lời nghìn
năm. [1]
Ngay từ cái tên - Lời nghìn năm - bài thơ đã cho thấy rõ
“tham vọng” khái quát hóa và ý hướng triết lí của tác giả. Nhưng Lời nghìn năm là gì? Đó là một thách thức
không dễ trả lời.
Thạch Quỳ đã
buộc độc giả, gần như ngay lập tức, nhập vào mối quan tâm của ông theo cách
riêng - bắt đầu từ liên tục những câu hỏi. Những câu hỏi dồn dập, cắc cớ, theo
kiểu rất… Thạch Quỳ!
Đầu tiên là
câu hỏi này:
Nghìn năm mưa đã từng mưa
Thấm vào viên sỏi hay chưa thấm vào?
Một câu hỏi độc đáo. Độc đáo bởi tính chất lưỡng lự của nó. Mưa “đã từng” chứ không phải tiếp tục mưa, vẫn còn mưa. Như vậy, con số nghìn năm nhắc tới ở đây không hẳn là chỉ thời gian của tương lai, của nghìn năm tới, mà đã bao trùm cả quá khứ đã xảy ra và của cả tương lai sắp tới, nó là mạch chảy thời gian liên tục, miên viễn. “Mưa đã từng mưa” nghìn năm trước và nghìn năm sau vẫn mưa. Ý nghĩ của tôi có thể đi theo kiểu liên tưởng tương đồng - mưa gợi ý tưởng về mưa, chẳng hạn, liệu cơn mưa của hôm nay, trong phút giây hiện tại, có gì khác với cơn mưa của nghìn năm trước? Nhưng Thạch Quỳ lại khác, ông đi theo hướng liên tưởng tương phản - mưa và sỏi đá. Tác giả viết: Nghìn năm mưa đã từng mưa/ Thấm vào viên sỏi hay chưa thấm vào? “Chưa” chứ không phải là không. Câu thơ nêu một giả thiết, một nghi vấn. Tác giả lựa chọn và xác định góc nhìn vấn đề từ nhãn quan và trải nghiệm cá nhân, vốn luôn bị giới hạn bởi sự hữu hạn của đời người (và do đó, có thể tránh được những kết luận như đinh đóng cột, có tính tiên nghiệm, dễ làm mất đi tính hứng thú của vấn đề). Ở góc nhìn đó, cái tôi trữ tình khó có thể kết luận, anh ta chỉ có thể đưa ra một dự đoán (dù cũng có thể hiểu như một lời khẳng định), đó là sức mạnh tác động và phá hủy của thời gian. Cùng với thời gian, cả vũ trụ thay đổi, như sự biến dạng của những tảng thiên thạch vũ trụ trong vụ nổ Big Bang thành viên sỏi nhỏ hôm nay.