LINH HỒN CỦA NHÀ
Khi nào bạn nghĩ đến linh hồn một ngôi nhà? Ấy là khi bạn nhìn thấy bức
tường bê tông lạnh lùng lô nhô những thanh sắt. Ban công là một cái
lồng sắt. Và cửa sổ ở tầng một quay ra đường cũng được bao ngoài bằng một tấm
liếp kim loại. Nhưng ngay trong cái lồng thép trên ban
công tầng ba, cỏ cây vẫn tràn trề vươn ra. Những cánh tay gầy gò lêu nghêu của hoa
giấy níu lấy búi dây điện đen trũi, trĩu trịt vắt ngang thân nhà, bật lên thách
thức một chùm hoa đỏ. Góc mái giả chìa ra từ tầng hai bỗng dưng vàng rực một
bụi cúc thân gỗ. Cành héo khô mà hoa cứ vàng rực, bất chấp, như nắng
xối. Ngay ở tấm liếp sắt bao quanh cửa sổ tầng một bụi bặm, những cây hoa tím bạn
không biết tên vẫn níu lấy song sắt trổ ra. Nhiều chiếc lá bị sâu đục lỗ chỗ:
chúng làm bạn cảm động. Như thể linh hồn thẳm sâu của ngôi nhà vừa hiển hiện qua chú sâu vô hình kia. Một đời sống tự nhiên mãnh liệt, đẹp và âm
thầm, đâu đó, sau khung cửa sắt.