Thứ Ba, 30 tháng 4, 2019

Thơ Nguyễn Thị Từ Huy


CHỮ CÁI
(Thơ Nguyễn Thị Từ Huy, Nxb Phụ nữ, 2007)





                                                                                                      Lê Hồ Quang
 Để đọc Chữ cáihãy bắt đầu từ Lời nói đầu (Để tặng Ba Mẹ) của tác giả. Một tuyên ngôn ngắn gọn về Chữ cái. Về Thơ. Về Nghệ thuật và sự sáng tạo. Tôi xem đây là một sự chỉ dẫn, một gợi ý cần thiết.
- Đấy là “những từ bình thường trong tiếng Việt. Những từ không gây sốc, không khiêu khích, những từ bình dị, không bao hàm một năng lượng đổi mới nào”. Đấy là “các chữ cái đơn lẻ, cô độc, độc lập. Các chữ còn chưa kết hợp lại với nhau để tạo thành từ, các chữ không có nghĩa”.
- "Mỗi chữ cái là một cơ thể, một sinh thể, trong đó các tế từ bào vận động... Chúng chỉ có một thời hạn ngắn ngủi để sống... Chúng không thể chống lại ý muốn của người làm ra chúng, người đó, trong khi muốn thoát khỏi một giới hạn này đã vạch nên một giới hạn khác. Nhưng cũng có thể nói, chúng đã đến như một tiếng gọi, một đòi hỏi được ra đời và vượt qua cái gọi là ý muốn để ra đời... Chúng bị bó hẹp trong chữ, chúng không thể sinh sôi nảy nở một cách tự do trong cái cấu trúc thân xác chật hẹp ấy của chữ cái".
- "Nó không khi nào thuộc về tôi, kể cả khi tôi tưởng rằng đã tạo ra chúng. Tôi và nó là một mối quan hệ chưa xác định, mặc dù đã được xác lập. Từ đó tôi bước và và đi ra... để trở thành một cái tôi của chữ".
Hãy xem tư tưởng này được thể hiện như thế nào trong Chữ cái.