THỜI GIAN
Bạn sẽ cảm nhận
rõ hơn bao giờ hết về thời gian khi có một chiếc đồng hồ đeo tay bé xíu. Cảm
giác thời gian chuyển động trong từng âm thanh tích tắc thật mơ hồ nhưng bền
bỉ, ráo riết. Bạn sẽ cảm nhận về thời gian rõ hơn nữa khi ngắm những cây kim bé
nhỏ trên mặt đồng hồ. Kim giờ ù lì nhất. Kim phút năng động hơn. Và kim giây
miệt mài không ngừng nghỉ tíc - tắc - tíc - tắc.
Có bao giờ bạn
nghĩ đời mình đang trôi đi cùng tiếng tích tắc đồng hồ? Hẳn là không, điều
đó quá ư trừu tượng. Bạn chỉ nghĩ đến cái gì đó gần hơn, thiết thực hơn, ví dụ,
1h30 chiều nay vào tiết dạy đầu tiên, dạy xong, là quãng 4h rưỡi, sẽ tạt qua
chợ kiếm món tươi cuối tuần, sau đó rẽ vào nhà trẻ đón con. 7h tối thì xong bữa tối,
sẽ tranh thủ bỏ đồ vào máy giặt, rửa dọn sắp xếp linh ta linh tinh. 10h30 đêm thì mắt nhắm mắt mở đọc
sách cho con nghe, bụng bảo dạ phải dỗ nó ngủ sớm vì giáo trình còn dang dở... Những tờ giấy nhắc việc của bạn luôn đầy những ghi chú về con số
thời gian, rất cụ thể, chẳng hạn, giờ ngày tháng năm…, phải xong… Bạn sống và
quay cuồng trong giới hạn ngày 24 giờ. Nhưng bạn cũng không có hoài hơi mà ước
ngày có 25 giờ vì thế thì quá mệt. Đôi khi thì bạn ước được ngủ nhiều hơn và
giá ngủ mà không phải mơ thì tốt quá. Bởi dường như ngay cả giấc mơ cũng tuyến
tính, nghĩa là nó vẫn tự động chạy theo trật tự thời gian. Nên nhiều lần đang mơ,
bạn lại giật thót bởi một âm thanh hay hình ảnh nhắc nhở vẫn còn dở việc. Và bạn choàng tỉnh, nghe thấy từ trong thăm thẳm lặng im tiếng tích tắc bền gan, kiên trì.
Bạn quen với việc thiết kế đời mình theo thời
gian biểu. Một thời gian biểu giản đơn, rõ ràng, theo nhịp tuần hoàn ngày ngày
tháng tháng năm năm. Bạn quên rằng, thời gian luôn trôi đi, nhưng đời bạn, một
lúc nào đó, sẽ dừng lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét