Thứ Tư, 26 tháng 6, 2019

Già


GIÀ

Khi nào thì bạn biết mình đã già?
Hình như sách vở thường nói đến sợi tóc bạc đầu tiên, vết nám má đầu tiên, cơn đau cột sống đầu tiên… Vô số những đầu tiên.
Bạn biết mình đã già lần đầu tiên khi đang ngồi phơi nắng trên ghế, bạn khoan khoái duỗi chân rồi xoay xoay cổ chân làm mấy động tác thể dục tại chỗ. Đột nhiên bạn phát hiện ra mắt cá chân bên phải thâm hẳn đi, còn phần da phía dưới thì u sần lên thành một hình đồng xu be bé. Bạn ngắm thật là kỹ. Mắt cá bên trái thì vẫn màu hồng nhạt, chỉ có ở cổ chân bên phải là rõ ra một làn da đã lão hóa.
Bạn chưa bao giờ nghĩ mình già, dù biết rằng đương nhiên sẽ già. Nhưng bạn không biết đến cái đương nhiên ấy đến sớm hơn bạn nghĩ. Bạn chỉ mải mốt làm việc, kiếm tiền, nuôi con, cơm nước, chợ búa rồi lại tiếp tục làm việc. Một vòng quay khép kín bất tận. Trong vòng tuần hoàn ấy bạn chưa bao giờ nghĩ mình già. Đơn giản bạn không nghĩ. Bạn bận sống. Hoặc cũng có thể ngược lại. Bạn bận đến quên sống. Bởi vì bạn đâu nghĩ gì về việc bạn sống và bạn đang già đi, rất nhanh.
Bạn ngắm lại mình trong tấm gương lớn. Một hình nhân thô kệch đang nặng nề nhìn bạn. Đôi mắt sụp mí đang cố nhếch lên đầy vẻ ngạc nhiên. Chưa bao giờ bạn chứng kiến trọn vẹn nhân dạng tuổi tác đến thế.
Bỗng dưng bạn đi lại chậm chạp hơn. Nói năng lừng khừng uể oải hơn, như thể mọi năng lượng nhiệt tình đột nhiên bay biến đâu mất. Bạn thấy mình mệt mỏi, muốn than van. Mọi việc đều làm bạn bực mình, nhất là cảm giác bất lực, bị tụt hậu, bị bỏ lại phía sau, trong khi thiên hạ cứ băng băng tiến lên phía trước. Và bạn buồn hết một buổi chiều.
Mà chẳng nhẽ tất cả chỉ do một vết lão hóa trên mắt cá chân có hình đồng xu tim tím?




2 nhận xét:

  1. Mị vẫn còn trẻ lắm. Chưa già. Chưa được già. Chưa già được :(
    https://zingmp3.vn/tim-kiem/bai-hat.html?q=bandari

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn Carolina! Nghe thật là an ủi :)))

    Trả lờiXóa