TƯỞNG TƯỢNG
Tưởng tượng, cũng như ăn, hít thở, nghĩ (hoặc nhiều
hơn là không nghĩ) và nói, tưởng tượng sống trong bạn, già đi từng ngày
cùng với bạn, nhưng kiên nhẫn và ưa ngấm ngầm nổi loạn. Như thể đang níu cầu thang lần mò từng bậc, bất chợt càu nhàu đá văng chiếc
dép rơi vèo xuống. Tưởng tượng đến bất ngờ, những hình dung ngẫu nhiên, chẳng
thể đoán định (việc gì phải thế?), đối nghịch và luôn tươi mới, đôi khi u ám,
nhưng vẫn tươi tỉnh rất mực trong cái vẻ u ám đó. Như thể một buổi trưa chuyển mùa giữa hạ, sau dằng dặc ngày nắng
trút lửa, cái vẻ u ám đó, dù làm bạn đau đầu muốn chết, vẫn làm dấy
lên một niềm hiu hiu phấn khích.
Tưởng tượng đưa bạn đến một đời sống chưa từng. Một tuổi
thanh xuân chưa biết có đã vội qua. Những trải nghiệm chói chang rực rỡ mà bạn tin nếu bạn thực sự ở đó vào đúng giây phút đó cũng không thể nào như
trong trí tưởng. Nên tưởng tượng đưa bạn đến nhiều hơn với sự cô độc. Bạn không thực biết, cuộc đời mình, nếu giả dụ có thể sống theo một cách khác, như
con đường mà trí tưởng tượng dẫn dụ, rốt cục sẽ như thế nào? Bạn chưa bao giờ
dám thử. Tưởng tượng là cách để ta sống nhiều hơn một cuộc đời. Nhưng rốt
cục, bạn chỉ có một cuộc đời để sống mà thôi.
Nên xét đến cùng, tưởng tượng cũng chỉ là một cách trốn chạy. Chính mình.
Chính cuộc sống mà bạn đang sống và không dám khác đi. Khư khư bám lấy mỗi
ngày như thể con cua bám toàn bộ những cẳng chân khẳng khiu vào mô đất khô khốc
chỉ chực rã tan thành bụi bên vệ cỏ bạn đã nhìn thấy trong một buổi chiều mùa hè
rất xa. Như thể tất cả chỉ là trò cợt nhả của trí tưởng tượng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét