Thứ Hai, 11 tháng 11, 2019

Bạn

BẠN

Bạn nghĩ bạn không có bạn. Nhưng thực ra là bạn có. Một người bạn lớn luôn có thể lắng nghe bạn, không phàn nàn, không đánh giá, không phán xét. Một người có thể kiên nhẫn lắng nghe bạn kể lể cà kê dễ ngỗng, tự phân tích đánh giá rồi lại đánh giá, tự phân tích mà chẳng cần phải nói gì thêm. Một người bạn có thể bày tỏ phần điên cuồng bấn loạn nhảm nhí mà không phải câu nệ. Đôi khi bạn cũng có diễn một chút, vì bạn thích diễn, nhưng họ cũng không câu nệ. Giống như một trò chơi vô hại, không chấp.
Đấy là người có thể hiểu bạn mà không cần nói. Người luôn đánh giá bạn cao hơn những gì bạn có. Ngay cả cả sự diễn của bạn cũng được xem như một tố chất tốt thì tại sao bạn không tiếp tục chứ?
Bạn đã vô tư chiếm dụng quỹ thời gian vốn quá ít ỏi của họ. Như đương nhiên phải thế. Ý tưởng. Lòng tốt. Sự kiên nhẫn, bao dung. Bạn đã lớn lên từ đó. Nhưng bạn chỉ thấy mỗi mình, mỗi tâm sự của mình. Thấy mỗi nỗi đau của mình. Bạn chưa bao giờ nghĩ bạn mình cũng mệt mỏi. Nhưng bạn là người thông minh, nên đôi khi bạn cũng phải giả bộ càu nhàu, ra vẻ quan tâm. Thực ra bạn chẳng nghĩ gì, ngoài cái tôi của bạn.   
Nhưng bây giờ bạn biết. Bạn mình đã mệt. Bạn chỉ biết điều đó khi bạn cũng thực sự đã mệt. Bạn chỉ muốn tất cả dừng lại. Nên bạn sẽ không nói gì thêm. Hãy để bạn dừng lại. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét